Jose Mourinho bước lên đỉnh vinh quang của bóng đá châu Âu bằng danh hiệu UEFA Cup (tiền thân của Europa League) cùng với Porto mùa 2002/03. Từ đó đến nay, 14 năm đã trôi qua, Mourinho đã trở nên nổi tiếng lẫn tai tiếng. Trong mắt ông, Europa League chỉ là một danh hiệu bình phàm, dành cho những kẻ bình phàm, không dành cho Người đặc biệt, như ông tự nhận.
Thế nhưng tại Stockholm đêm qua, khi M.U đả bại Ajax Amsterdam bằng hai pha lập công của Paul Pogba và Mkhitaryan, Mourinho ăn mừng điên cuồng chẳng khác gì 14 năm trước. Cũng chẳng có gì lạ! Bởi lẽ Người đặc biệt vốn dĩ là tổng hòa của những mâu thuẫn. 5 năm trước trên đỉnh cao nhất, Mourinho ngạo nghệ coi thường Europa League. Còn hiện thời, danh hiệu ấy cứu rỗi cả ông lẫn M.U. Là tấm visa đưa ông trở lại Champions League, đưa ông trở lại đỉnh cao.
“Bây giờ tôi chỉ muốn đi nghỉ mát. Tôi không muốn biết điều gì liên quan tới bóng đá. Tôi không muốn xem nhưng trận giao hữu. Ừ thì tôi ích kỷ, nhưng tôi không muốn làm gì vào lúc này”, nhà cầm quân người Bồ Đào Nha nói trong thở phào. Ông diễn giải: “Tôi thật sự rất hạnh phúc, đây có lẽ là mùa giải khó khăn nhất trong sự nghiệp cầm quân của tôi”.
Một người từng dẫn dắt từ Chelsea đến Inter Milan rồi Real Madrid, chinh phục đủ mọi danh hiệu cao quý lại cho rằng mùa đầu tiên dẫn dắt M.U và giành Europa League lại là mùa giải khó khăn nhất? Xem chừng rất mâu thuẫn. Tuy nhiên, nếu nhìn vào thực tế những gì thầy trò Jose Mourinho đã trải qua, Người đặc biệt hẳn có cái lý của riêng mình.
Những chiến thắng gai góc đã giúp M.U vô địch Europa League |
Khi tiếp quản Chelsea, tiếp quản Inter Milan, tiếp quản Real Madrid, Mourinho được kế thừa một lực lượng hùng mạnh và gắn kết. Người tiền nhiệm của ông lần lượt là Claudio Ranieri, Roberto Mancini và Manuel Pellegrini, những nhà câm quân rất giỏi trong khâu xây dựng lực lượng. Thứ họ thiếu là độ sắc sảo trong những trận đấu lớn. Mourinho tiếp quản M.U lại là câu chuyện hoàn toàn khác.
Old Trafford sau thời Sir Alex Ferguson là một mớ bòng bong chứ không phải Nhà hát của những giấc mơ. Những HLV đến rồi đi, những ngôi sao đến rồi đi trong thất vọng tràn trề. Không thể phủ nhận M.U đã chi rất nhiều tiên cho đế chế Mourinho, nhưng để lắp ghép những Pogba, Mkhitaryan, Ibrahimovic, Bailly với những Herrera, Rooney, Fellaini mà ngay mùa đầu tiên đã bước lên đỉnh tại mọi đấu trường là điều không hề dễ dàng.
Nên nhớ ngay mùa đầu tiên dẫn dắt Real, dù có trong tay Ronaldo, Oezil, Di Maria thì lần đầu tham dự Siêu kinh điển Mourinho vẫn đại bại 0-5. Một vấn đề khác, đeo đẳng Mourinho và M.U suốt mùa giải là chấn thương. Hình ảnh “tổ chống nạng” bước lên bục nhận cúp Europa League có ý nghĩa hơn vạn lời nói. Tổ ấy có Ibrahimovic, có Ashley Young, có Luke Shaw, có Marcos Rojo… Điều đó cho thấy đội hình M.U què quặt tới mức nào.
Cuối cùng, M.U là đội bóng được quan tâm bậc nhất thế giới. Do đó, nhất cử nhất động của đội bóng này đều được theo sát. Chỉ một cú sẩy chân, thầy trò Mourinho sẽ phải đương đầu với cả một cơn bão tố truyền thông. Đơn cử như chuyện Mourinho chủ động buông đấu trường Ngoại hạng Anh để tập trung cho Europa League. Búa rìu chỉ trích dội đến liên tục dù một thực tế rất dễ nhận ra, vô địch Europa League dễ hơn lọt vào top 4 Ngoại hạng Anh.
Tổ chống nạng của M.U |
Hãy thử mường tượng ra hai con đường đến Champions League của thầy trò Mourinho. Một con đường vòng vèo đầy rẫy chông gai và không thể tự quyết được phương hướng. Đó là con đường cạnh tranh vị trí top 4 tại Ngoại hạng Anh. Một con đường thẳng, rộng lớn, bằng phẳng và toàn gặp đối thủ dưới cơ. Đó là vô địch Europa League.
Đối diện với ba vấn đề nan giải nhất mà các nhà cầm quân phải xử lý trong mỗi mùa giải ấy, Mourinho bảo mùa đầu tiên dẫn dắt M.U là mùa khó khăn nhất sự nghiệp cũng đâu có gì sai. Suy cho cùng, như chính Người đặc biệt chia sẻ sau trận đấu: “Có rất nhiều nhà thơ trong bóng đá, nhưng nhà thơ không giành được nhiều danh hiệu”. Đôi lúc, cần sự đánh đổi và gai góc để đạt được mục tiêu tối thượng.
Bây giờ bão giông tạm thời đã qua nhờ Europa League và tấm vé dự Champions League. Với tấm vé ấy, M.U sẽ dễ dàng tiếp cận những ngôi sao hơn. Đồng nghĩa Mourinho sẽ thuận lợi hơn trong xây dựng lực lượng.
Hơn nữa, suốt sự nghiệp, mùa giải thứ hai luôn là mùa giải thành công nhất của Mourinho tại mọi đội bóng. Bởi đó là mùa giải ông có đủ sự hiểu biết sâu sắc về đội bóng và từng thành viên. Tóm lại, sau một danh hiệu bình phàm, hứa hẹn mùa tới chúng ta sẽ được chứng kiến sự trở lại của một nhà cầm quân, một đội bóng không hề bình phàm. Thậm chí siêu phàm.
EmoticonEmoticon