Đó chính xác là những gì diễn ra ở mùa giải 1991/92. Năm ấy Real và gã hàng xóm thành Madrid là Atletico đã có màn khởi đầu như mơ, trong khi Barca bị tụt lại khi phải nhận tới 3 thất bại trong 5 lượt trận đầu. Sau đó, Barca mới dần bứt tốc và từng bước thu hẹp khoảng cách với 2 đại diện thủ đô Tây Ban Nha.
Dẫu vậy, đến vòng đấu cuối cùng Barca vẫn không thể tự mình định đoạt số phận khi họ buộc phải thắng Athletic Bilbao tại Nou Camp và hy vọng Real vấp ngã trước Tenerife. Thời điểm ấy Barca kém Real 1 điểm (53 so với 54) và mỗi trận thắng vẫn chỉ được tính có 2 điểm mà thôi.
Trên sân nhà Nou Camp, Barca dễ dàng hoàn tất điều kiện cần khi đánh bại Athletic Bilbao 2 bàn không gỡ. Thế nhưng thầy trò HLV Johan Cruyff vẫn như ngồi trên đống lửa, bởi tin tức báo về cho biết Real đã dẫn trước Tenerife vốn chẳng còn động lực 2-0 chỉ sau 23 phút bóng lăn. Những cầu thủ lập công cho đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha là Fernando Hierro (đánh đầu vào góc xa) và Gheorghe Hagi (lập siêu phẩm sút phạt).
Ngay cả khi Quique Estebaranz bằng nỗ lực cá nhân tuyệt vời đã gỡ lại cho Tenerife 1 bàn trước khi hiệp 1 kết thúc, vẫn không ai nghĩ Real có thể sụp đổ thê thảm đến thế. Nhưng rồi kịch bản khó tin nhất lại xảy ra. Phút 76, tức là chỉ 60 giây sau khi Ricardo Rocha đánh đầu phản lưới nhà cân bằng tỷ số 2-2, Pier Luigi Cherubino đã tận dụng triệt để pha chuyền về của Manuel Sanchis khiến thủ thành Paco Buyo gặp khó để ghi bàn thứ 3 cho đội chủ nhà.
Trong những phút còn lại, Real không sao tìm được bàn gỡ và còn phải chơi với 10 người do Francisco Villarroya bị đuổi. Kết quả 3-2 nghiêng về Tenerife chắc hẳn khiến Real bị ám ảnh mãi, bởi có lẽ ngay cả những người giàu trí tưởng tượng nhất cũng chẳng thể hình dung ra viễn cảnh họ để thua ở vòng đấu quyết định theo cách thê thảm đến vậy.
EmoticonEmoticon